Cherreads

LỜI THÌ THẦM CỦA NHỮNG VÌ SAO

VoThuongNguyet
7
chs / week
The average realized release rate over the past 30 days is 7 chs / week.
--
NOT RATINGS
64
Views
VIEW MORE

Chapter 1 - VOL I : THẾ GIỚI SUY TÀN

CHƯƠNG 1 : DIỆT VONG

**Thế giới của tôi sinh ra được gọi là "The Eternal World" (Thế Giới Vĩnh Cửu). Một trong hàng triệu thế giới "Vĩnh Cửu"... nhưng lại là một thế giới cấp thấp, nằm ở tầng thấp nhất của vũ trụ. Trải qua hàng loạt cuộc chiến tranh liên miên với những sinh vật từ bên ngoài không gian, nó dần suy tàn và đổ nát...

Chúng xé xác tất cả các sinh vật mà chúng thấy thành nhiều mảnh, thậm chí còn ăn sống chúng; những sinh vật kinh tởm, những tạo vật bị nguyền rủa. Không có sự cứu rỗi, không có mơ tưởng, đây là một hiện thực tàn khốc. Nhân loại chúng tôi gần như bị tận diệt, số người chết đi chiếm hơn 80% dân số của thế giới này. Tuyệt vọng và đau khổ, mọi thứ dần chìm sâu vào lòng đại dương sâu thẳm.

Nhưng rồi ánh sáng của thế giới này đã được thắp lên. Từ trên cao, các Thánh Kỵ Sĩ đã xuyên qua những tầng không gian, tiến thẳng vào thế giới thấp kém. Họ đến như một ánh hào quang, như một tương lai tươi sáng. Dẫn đầu đoàn kỵ sĩ là Thánh Kỵ Sĩ Trưởng Rabell A. Morin ! hiện thân của lòng vị tha và đức tin với Chúa. Trước ngực họ, ai cũng đều mang hình ảnh Cây Cổ Thụ với tán lá vàng lấp lánh. Khi nhìn vào nó, linh hồn tôi như được gột rửa mọi đau khổ và mất mát.

Toàn bộ người dân hô hào, ôm nhau khóc nức nở:

"Ôi Chúa ơi! Chúng con được cứu rồi... Tạ ơn Người... tạ ơn Người..."

Khi các sinh vật hư không nhìn thấy bọn họ, chúng đều sợ hãi và run rẩy. Nhưng bản năng của chúng không cho phép bỏ chạy. Với ánh mắt điên loạn, chúng lao đầu tấn công đoàn Thánh Kỵ Sĩ như những con thiêu thân lao vào ánh sáng rực rỡ.

Kỵ sĩ trưởng R.A. Morin gầm vang, giọng nói như sấm rền giữa bầu trời rực lửa, tiếp thêm sĩ khí cho toàn quân:

"**Hỡi những tín đồ của đức tin nơi Chúa! Hãy giương cao thanh kiếm và nghiền nát lũ hư không này!**

"** Tất cả vì Chúa! Vì vạn vật! Vì thế giới của Ngài! **

Tiếng hô đồng thanh vang vọng, như một lời thề thánh chiến. Hàng ngàn lưỡi kiếm vươn cao, ánh lên hào quang thánh lực chói lọi, tỏa ra sức mạnh khiến bóng tối phải lùi bước. Họ lao vào, chém nát từng con quái vật, thân thể chúng bị xé vụn trong tiếng thét đau đớn. Một cuộc tàn sát một chiều diễn ra không một kỵ sĩ nào ngã xuống. Ánh sáng của Chúa dường như bất khả chiến bại...

Nhưng rồi ! mặt đất rung chuyển. Một âm thanh ghê rợn vang lên từ hư không, tựa tiếng kim loại cào xé trên đá. Một vết nứt đen ngòm hiện ra giữa không trung, nham nhở và sâu hút như miệng một con thú khổng lồ. Nó rạn toạc, phát ra những tiếng rít như hàng nghìn linh hồn bị xé xác.

Từ trong bóng tối, một bàn tay thon dài, nhợt nhạt đến lạnh sống lưng, bất ngờ lao ra xuyên thẳng qua giáp thép, đâm trọn vào ngực một kỵ sĩ, rồi bẻ gãy cơ thể hắn như một nhánh cây khô. Máu bắn tung tóe, nhuộm đỏ ánh thánh quang.

Rồi đến bàn tay thứ hai... thứ ba... hàng trăm cánh tay ghê tởm trườn ra từ khe nứt, như những con rắn đói khát. Chúng quấn lấy các kỵ sĩ, xuyên thủng thân xác, kéo lê họ xuống đất, vung vẫy trong tuyệt vọng. Tiếng xương gãy răng rắc hòa cùng tiếng gào thét vang vọng khắp chiến trường, át cả tiếng cầu nguyện.

Ánh sáng thiêng liêng giờ chỉ còn lại những tia chớp lập lòe, bị nhấn chìm trong cơn ác mộng vô tận...

Ở phía xa, R.A. Morin xoay đầu lại và trước mắt anh là địa ngục trần gian. Những kỵ sĩ từng hô vang thánh ca giờ chỉ còn là đống thịt nát, máu và nội tạng vương vãi khắp mặt đất. Giữa đống xác bị phanh thây, hàng trăm cánh tay khủng khiếp vẫn trườn đi, như những con đỉa no máu đang tìm kiếm con mồi mới.

Nét mặt Morin tái nhợt. Đôi mắt anh mở to, đồng tử co rút lại khi nhìn thấy thứ đã làm nên cảnh tượng này. Một cơn lạnh buốt chạy dọc sống lưng, khiến mọi sợi thần kinh như đóng băng. Giọng anh lạc đi, run rẩy, lắp bắp không thành tiếng:

"Tại... tại sao... nó lại xuất hiện... ngay lúc này...?"

Tiếng rít ghê rợn vang lên từ khe nứt, và như một lũ rắn độc, hàng trăm cánh tay đẫm máu lao thẳng về phía Morin. Anh gầm lên, dồn thánh lực dựng tấm khiên sáng rực để chặn lại đòn tấn công. Một tiếng "RẮC!" chát chúa vang lên ,khiên vỡ tan như thủy tinh, mảnh ánh sáng vụn vỡ rơi xuống như tro tàn.

Morin phản ứng ngay lập tức, bao bọc toàn thân bằng thánh lực, lách người tránh liên tiếp những đòn đâm. Những cánh tay dài ngoằng, đầu ngón nhọn hoắt như móc câu, quét qua không khí, để lại tiếng rít sắc lạnh.

Nhưng... chỉ một thoáng chậm trễ, một cánh tay đâm xuyên qua lớp thánh lực, xuyên thẳng vào cánh tay phải của Morin. Máu phun trào, đỏ tươi như cơn mưa địa ngục, nhuộm lên thánh quang. Cơn đau ập đến như hàng ngàn lưỡi dao cứa vào thần kinh, khiến anh khụy gối, miệng nghẹn lại vì sốc đau.

Hơi thở Morin trở nên dồn dập, nhịp tim đập loạn. Trong ánh mắt anh giờ chỉ còn sự kinh hoàng tuyệt đối... và bóng đen khủng khiếp đang chực chờ nuốt chửng tất cả.

Morin nghiến răng, dùng thánh thuật bịt chặt miệng vết thương đang rách toạc. Cánh tay đứt lìa rơi xuống mặt đất, máu từ khớp vai phun ra như một vòi nước đỏ tươi, bốc lên mùi tanh nồng ghê rợn. Anh siết chặt hàm, đôi mắt rực lên ngọn lửa thù hận.

Lúc này, thứ sinh vật khủng khiếp kia dừng lại. Những cánh tay như rễ cây ác mộng từ từ thu vào bóng tối, ngoằn ngoèo như những con trăn khát máu. Không khí đặc quánh sự im lặng chết chóc.

Nhưng rồi, tiếng hét thất thanh của dân chúng xé toang khoảng không:

"** Ngài Morin... Ngài đã bị đánh bại rồi sao?! Không thể nào... Không thể nào! Rồi ai... ai sẽ cứu rỗi chúng ta đây?!**"

Hỗn loạn bùng lên. Người dân chen lấn, giẫm đạp lên nhau, tiếng khóc, tiếng cầu nguyện vang vọng khắp nơi. Tôi đứng giữa biển người chạy loạn, đôi mắt không thể rời khỏi cái bóng khổng lồ đang trồi dậy từ khe nứt. Và rồi... tiếng ồn của đám đông đã khiến nó chú ý.

Nó quay đầu lại.

Trong khoảnh khắc ấy, tôi cảm nhận được thứ gì đó không thuộc về thế giới này – một cơn thù hận nguyên thủy, một cơn đói vô tận. Và rồi, hàng trăm cánh tay lao vút về phía đám đông như lũ châu chấu đen sì tràn ngập bầu trời.

Tiếng thịt bị xé toạc.

Tiếng xương gãy vụn.

Tiếng gào thét đẫm máu.

Những cơ thể bị chẻ đôi trong nháy mắt. Máu bắn tung tóe, vẽ lên bức tranh địa ngục ngay giữa mặt đất. Tôi chết lặng, đứng giữa dòng người chạy tán loạn, đôi mắt mở to đến đau rát khi thấy từng thân xác bị nghiền nát như bùn nhão dưới nanh vuốt của bóng tối. Hai chân tôi khuỵu xuống, cứng đờ như bị đóng chặt xuống đất. Tôi không thể nhúc nhích, không thể hét, chỉ biết nhìn địa ngục nuốt chửng tất cả.

Ở phía xa, Morin vẫn còn sống. Máu chảy xối xả từ vai cụt, nhưng anh gầm lên, lao thẳng về phía quái vật. Giọng anh xé tan bầu không khí tuyệt vọng:

"** Chết tiệt!!!"

Anh hét đến vỡ họng, ánh mắt đỏ rực, thánh lực bùng cháy quanh cơ thể như ngọn đuốc sắp tàn:

"**Nhìn về phía này đi! Ta mới là kẻ mà ngươi phải đối mặt!!! "

Tiếng gào của Morin vang vọng giữa tiếng la hét và tiếng thịt nát, như một ánh chớp tuyệt vọng trong biển đêm vô tận...

~~HẾT~~