Cherreads

Chapter 157 - Chap 157: Người tí hon ll.

Sau khi bay ngược trở về rất lâu, khi tới một mức nhất định thì Takeshi không bay nữa mà chuyển qua đi bộ để tránh bị phát hiện dù chỉ nhỏ nhất như có ai đó tình cờ đi tới.

Takeshi đã về tới nhà. Cả nhóm đang tập luyện, bỗng cảm nhận được năng lượng của Takeshi. Mặc dù Aoto lúc đó không tập trung cảm nhận và quét xung quanh, nhưng ngồi không cũng được khoảng cách khá xa rồi. Chưa kể Takeshi lao đi tốc độ rất nhanh khiến mọi người cũng lần lượt cảm nhận được.

Aoto đứng bật dậy.

" Là Takeshi."

Mọi người mặt chuyển sắc, Kazuka và Elyssia cũng không còn tập luyện nữa. Cùng nhau bước tới hướng mà Takeshi đang tới.

Takeshi chạy tới tầm mắt của mọi người vẻ mặt vui mừng và lao tới, quả cầu đất vẫn bay bên cạnh cậu.

Aoto bỗng nói lớn:" Mật mã?"

Takeshi bỗng tắt nụ cười, như hiểu ra và nhớ lại.

" Sáu sợi dây một nút thắt."

Nhanh chóng cậy lấy từ trong người một sợi dây, sợi dây này bé, trông nó giống như là không có tác dụng gì vậy.

Cả nhóm nhanh chóng hạ cảnh giác và nhanh chóng chạy lại gần.

Sở dĩ mọi người cảnh giác như vậy là vì cũng có lý do cả, trước khi đi cả nhóm đã nhắc Takeshi để tránh có kẻ giả mạo. Nếu có ai đó đang ôm cây đợi thỏ bên ngoài và tận dụng lúc Takeshi đi ra ngoài và biến thành cậu hoặc tấn công cậu để giả mạo.

Thế giới này có rất nhiều thứ có thể giả mạo và giống như cách chiếc vòng của Aoto, có thể bao bọc năng lượng của người khác quanh người để tránh bị cảm nhận. 

Takeshi hất tay, mặt đất bị hất văng một mảng đất đi, sau đó là khối quả cầu đất của Takeshi mở ra, khoảng đất là nơi ở của người tí hon được đặc vào khoảng trống do cậu vừa tạo ra trên mặt đất.

Cả nhóm đứng chớp chớp mắt tò mò, không hiểu Takeshi đang làm gì. Trên thế giới này sinh vật nào cũng có năng lượng, dù nhiều hay ít. Người tí hon này chưa dùng năng lượng bao giờ cộng thêm năng lượng khá ít, vậy nên đến Aoto còn không cảm nhận ra, trừ khi toả năng lượng ra và quét thôi.

Aoto và Elyssia chỉ cảm thấy là có thứ gì đó, thậm chí còn chưa dám xác nhận, cả hai đều nghĩ là Takeshi mang theo một tổ kiến, nhưng nhìn cấu trúc tường thành bây quanh như vậy càng khiến họ cảm thấy là đúng vì Takeshi sẽ xây cho chúng.

Takeshi hào hứng và chỉ tay vào phía dưới. Các người tí hon đang run rẩy khi xung quanh có tới sáu người khổng lồ, ai lấy đều sợ hãi, trưởng làng run rẩy ngã xuống đất và nhìn lên, thầm biết đây là quyết định sai của mình.

Takeshi vẫy vẫy tay ra hiệu lại gần.

" Lại gần đây, thú vị lắm."

Cả nhóm chụm đầu vào và ngồi xuống, ai lấy đều mở mắt lớn bất ngờ.

Kazuka gào lớn và nhảy bật dậy và chỉ tay xuống:

" Là người tí hon sao?"

Ayaka mỉm cười dễ thương.

" Nhìn dễ thương quá."

Airi liếc nhìn Takeshi.

" Cậu lấy đâu ra người tí hon này vậy?"

Takeshi nhớ lại trong đầu và tường thuật qua.

Cả nhóm gật gù hiểu ra.

Aoto chỉ tay xuống.

" Người tí hon này khó tìm lắm đó, cậu phải may mắn lắm mới có thể tìm được đó. Thậm chí có những người còn tìm cả đời còn chưa thấy nữa."

" Họ rất hữu ích, một vài quý tộc sở hữu còn để họ làm người bưng và rót trà đó, mặc dù không bằng người hầu, thế nhưng lại mang một thứ gì đó rất thú vị."

Elyssia nghiêng đầu.

" Tôi chưa đọc sách về người tí hon nên cũng không biết nữa."

Kazuka áp sát lại gần và muốn nhìn rõ những người tí hon đang run rẩy đầy sợ hãi.

" Nè các cậu, trông họ có vẻ đang sợ chúng ta đó."

Airi:" Đương nhiên rồi, chúng ta to như vậy mà."

Takeshi nói xuống.

" Đừng lo, bọn ta không làm gì các người đâu. Đây là bạn ta mà thôi, bình tĩnh đi."

Trưởng làng là người sáng suốt và bình tĩnh nhất, ông đứng thẳng và nói lớn lên:

" Hỡi người khổng lồ vĩ đại, mong hãy để bọn ta sống."

Cả nhóm xem Takeshi giao tiếp.

Takeshi sau khi nghe như hiểu ra có vẻ họ cực kì sợ.

" Bọn ta không làm gì đâu, ta đem các ngươi về nhà của ta mà. Yên tâm."

Kazuka nhanh chóng nảy ra một ý tưởng, nhưng rồi lại kìm xuống.

" Vậy cậu hỏi xem họ có cần gì không đi Takeshi?"

Takeshi gật đầu.

" Các ngươi cần gì không? Bọn ta sẽ cung cấp cho các ngươi."

Takeshi nhanh chóng dùng khả năng thổ nguyên tố của mình và dựng lại hai khoảng tường thành bị cậu làm hỏng.

Những người tí hon, người dân, binh lính đều sốc trưởng cảnh tượng Takeshi chỉ cua tay qua là hai bức tường trở lại trong khi xây nó tính bằng năm trời.

Elyssia tò mò.

" Nè, bây giờ để họ sống đây có ổn không? Nếu đưa họ xuống phía dưới nhà thì nếu họ muốn lên trở lại phải mất bằng năm của họ mất."

Takeshi bắt đầu thương lượng:

" Này? Các ngươi sống trên đây có an toàn không?"

Trưởng làng:" Thưa người khổng lồ vĩ đại, trên mặt đất có rất nhiều nguy hiểm với chúng tôi."

Kazuka nhanh miệng hỏi:

" Vậy các ngươi ăn gì?"

Trường làng già quay về phía Kazuka đang nằm dưới mặt đất và chống tay hứng thú.

" Thưa ngài, bọn ta thường ăn cỏ dại và ăn thịt kiến. Kiến cũng là mối nguy hiểm, cũng là nguồn thức ăn của bọn tôi."

Ayaka:" Tớ thấy cứ để họ sống ở đây đi, ở đây cũng an toàn mà."

Takeshi thấy họ có những căn nhà bằng đất khá bé và không an toàn. Cậu nhanh chóng đưa tay, đầu tượng tượng.

Rồi dưới đất mọc lên những khối đất chặt chẽ hình cột khá lớn đối với họ là khổng lồ. Làm một thứ ở mức chi tiết là rất khó đối với Takeshi, vậy nên mấy cái lỗ bên trong những hình hộp có vài cái lỗ khá bé và xấu.

Có một vài cột đất phải được chia thành ba tầng nữa. 

" Ta chỉ giúp các ngươi như này thôi, các người tự thiết kế thêm nhé."

Nhanh chóng, cả hai bên chạy đi chạy lại để chuẩn bị.

Mấy cô gái đi nhặt những đoạn củi nhỏ xíu và mang về cho những người tí hon sử dụng.

Takeshi cảm nhận xuống mặt đất và từ một điểm, cậu đẩy ra tứ phía, tạo thành một cái hố lớn bên dưới ngôi làng nhỏ.

Aoto và Kazuka xách theo mỗi người hai xô nước lớn. Cách phía xa của ngôi làng người tí hon, có một cái lỗ ở đó. Cái lỗ này do Takeshi tạo để hai người Kazuka và Aoto đổ nước từ phía xa để chảy tới nơi chứa nước lớn ở dưới ngôi làng. Sau khi đổ xong, Takeshi nhanh chóng lấp cái lỗ lại.

Kazuka vui vẻ cầm một cây que nhỏ, cậu lớn giữa làng và chọc xuống rồi rút cái que lên.

" Đây là giếng nước của các ngươi."

Các người tí hon nhanh chóng tới vây cái giếng lại bằng những viên sỏi nhỏ do mấy cô gái đem về. 

Cùng với đó là Takeshi phá hủy tường thành ở một hướng, sau đó mở rộng phạm vi hoạt động của làng ra. Ban đầu những bức tường thành chỉ là những viên sỏi được ghép lại với nhau cùng với đất trộn nước, nhưng Takeshi đã tạo ra những bức tường đất nén chặt chẽ vô cùng, chưa kể còn để mấy viên sỏi nhỏ nhô ra như gai nữa.

Tại một góc làng, Airi trồng một cây quả dại. Cây quả dại này ăn được và không chua. Cái cây đối với họ bé, nhưng đối với người khổng lồ không khác gì một cây đại thụ vậy, tán lá nhỏ ấy che một phần của ngôi làng và tạo bóng mát, đồng thời có quả cho họ ăn.

Tiếp nữa là trồng một vài cây cỏ dại cũng khá lớn làm nơi che nắng cho họ.

Ngôi làng trả mấy chốc được cải tiến rõ rệt. Những đoạn đường làng được làm rất đẹp, có những viên đá rải rác dọc đường, cỏ nhỏ được mọi người trồng giúp nơi đây trông xanh hơn.

Người tí hon ai cũng vui mừng và biết ơn trước cả nhóm, trưởng làng già cũng gật gù cảm thấy đây là quyết định sáng suốt.

Cả nhóm ngồi cách xa ngôi làng nhỏ một chút. Vị trí thật đẹp, ngôi làng ở bốn góc là bốn gốc cây lớn, phía sau sau bụi gai khổng lồ lan sang bên trái, bên phải khá trống, còn phía trước là tảng đá lớn nhà của cả nhóm.

Kazuka dùng ngón tay kẹp một con kiến màu vàng, tay còn lại kẹp kiến màu đen.

" Bây giờ chọn kiến nào cho họ đây? Không có kiến họ sẽ nhanh chóng thành người lười thôi."

Ayaka:" Kiến vàng cắn khá tê đó, có vẻ có độc, cắn chúng ta thì không sao nhưng họ bé xíu thì sẽ gặp nguy hiểm đó."

Takeshi chỉ qua kiến đen và lắc đầu với ý kiến của Ayaka.

" Nhưng mà kiến đen gia tăng số lượng rất nhanh, họ sẽ bị chênh lệch về số lượng và bị áp đảo sớm đó."

Airi:" Thả hai loại luôn không phải thú vị à?"

Aoto cũng thấy vậy.

" Thật đó, họ ở trong tường thành của Takeshi an toàn mà. Mấy viên sỏi đó của Takeshi lại còn rất trơn nữa, kiến không bò được, tường thành được thêm vào những viên đá đó là cơ chế phòng thủ tự nhiên rồi."

" Họ cũng chỉ canh gác cả ngày với số lượng ít binh lính thôi. Còn muốn ra ngoài đi săn để kiếm thức ăn là do họ, việc cho hai loại kiến cũng không sao đâu."

Elyssia thì ngồi nghe mọi người thảo luận, cô cũng chẳng biết nói gì nữa. 

Kazuka như nhận ra.

" Khoan đã, nếu mấy con kiến này khi chúng ta thả nó ra, nó không làm tổ ở nơi mà chúng ta muốn, rồi cứ vậy mà bò đi mất thì sao?"

Takeshi vuốt cằm.

" Cái đó không cần lo, chúng ta sẽ cung cấp đồ ăn và cho chúng ít kiến đi cùng kiến chúa thôi. Chúng sẽ khó mà đi đâu được mà buộc phải ở lại làm tổ, sau đó chúng ta giám sát nó là được, bò đi thì bắt lại."

Kazuka:" Nếu người tí hon mà thất thủ, chúng ta sẽ nhúng tay vào và giúp họ là được, còn bình thường thì để họ tự sinh tồn đi."

Cả nhóm thấy cũng hợp lý, bèn chốt chọn cả hai loại.

Takeshi dùng khả năng thổ nguyên tố của mình, cậu cố gắng hết sức tạo cho hai loại kiến hai cái tổ khác nhau. 

Kiến vàng có tổ kiến ở bên trái ngôi làng, bên dưới bụi gai thưa được mọi người dọn đi một chút, phía bên phải là tổ của kiến đen. Sở dĩ làm vậy là để tránh hai loại kiến tàn sát lẫn nhau, mặc dù sẽ đưa ngôi làng vào thế gọng kìm, nhưng mọi người vẫn khá tự tin với người tí hon.

Kiến cần phát triển nhất chính là đường, vậy nên mọi người đã pha nước đường mà Airi trước đó đã mua lên trên một cái đĩa nhỏ xíu do cả nhóm tạo để cung cấp cho bầy kiến hai bên. 

Sau đó họ cũng đã thông báo cho người tí hon rồi, những người tí hon nhanh nhẹn đã tới thám thính tại tổ kiến, nhưng không dám lại gần quá vì có thể sẽ bị phát giác. Họ cũng nhanh chóng chuẩn bị các vũ khí bằng đá, mũi tên đá và các cái bẫy nhọn.

More Chapters