Cherreads

Chapter 1 - KẺ GẶT BÓNG TỐI:PHẦN 1 CHƯƠNG 1 ĐẾN CHƯƠNG 3

QUY LUẬT SỐNG

KẺ GẶT BÓNG TỐI

 

Thế giới Abyssia vận hành như một trò chơi.

Quái vật có cấp độ. Boss có quy luật.

Cái chết được cho phép quay lại—miễn là còn trong hệ thống.

 

Noctis là một người chơi bị xuyên không,

sở hữu lưỡi hái gặt bóng tối

và tin rằng chỉ cần mạnh hơn

là có thể sống sót.

 

Nhưng khi các Vực lần lượt sụp đổ,

khi con người không chết mà bị xóa khỏi tồn tại,

Noctis nhận ra:

 

Tận thế không phải lỗi.

Nó là chức năng.

 

Giữa hệ thống, Kỷ Nguyên Chủ và kết cục được lập trình sẵn,

Noctis phải lựa chọn:

tuân theo luật chơi để kéo dài thế giới,

hay phá vỡ nó—dù cái giá là chính mình.

 

Chương 1–40

Tận thế cục bộ → Tận thế thật sự

 

Một câu chuyện không kể về chiến thắng,

mà về thế giới tiếp tục tồn tại

khi không còn ai điều khiển nó.

 

Thể loại

 

Dark Fantasy · Game · Tận Thế · Triết Lý · Bi Tráng

 

Độ tuổi khuyến nghị

 

16+ (18+ nếu nhạy cảm với chủ đề tồn tại – hủy diệt) Khi hệ thống sụp đổ,

con người buộc phải tự học cách sống. PHẦN 1 – KẺ GẶT BÓNG TỐI

 

(Xuyên không – Game-like – Dark Fantasy)

 

**CHƯƠNG 1

 

XUYÊN QUA BÓNG TỐI**

 

Noctis tỉnh lại trong im lặng.

 

Không phải kiểu im lặng dễ chịu của đêm khuya, mà là thứ im lặng nặng nề, ép sát vào tai, như thể cả thế giới đang cố tình ngừng thở. Mắt hắn mở ra chậm rãi, ánh nhìn mờ đục lướt qua một bầu trời xám tro không có mặt trời.

 

Hắn không nhớ mình đã chết thế nào.

Không nhớ tai nạn, không nhớ cơn đau, thậm chí không nhớ khoảnh khắc cuối cùng của cuộc sống cũ.

 

Chỉ có một cảm giác duy nhất còn sót lại — bị kéo đi.

 

Noctis chống tay ngồi dậy. Lòng bàn tay chạm vào thứ gì đó lạnh ngắt. Một cán gỗ thô ráp, quen thuộc đến kỳ lạ. Khi hắn nhìn xuống, tim khẽ trầm một nhịp.

 

Một cây lưỡi hái nằm trong tay hắn.

 

Lưỡi cong, dài, màu đen xám như đã từng nhuốm vô số thứ không nên gọi tên. Không hoa văn, không biểu tượng thần thánh. Chỉ là một công cụ giết chóc thuần túy.

 

"Cái gì đây…"

 

Giọng hắn khàn, như chưa từng được sử dụng trong một thời gian rất dài.

 

Xung quanh là tàn tích.

 

Những bức tường sụp đổ, nền đất nứt toác, không có dấu hiệu của sự sống. Không chim. Không côn trùng. Không gió. Chỉ có mùi bụi và kim loại cũ.

 

Ngay khi ý nghĩ "đây là đâu" vừa lóe lên—

 

Một luồng lạnh chạy thẳng dọc sống lưng.

 

Không phải sợ.

Là bản năng.

 

Noctis quay đầu.

 

Mặt đất phía xa phồng lên, rồi nứt vỡ. Một cánh tay khổng lồ bằng đá tro trồi lên, theo sau là thân hình gấp nhiều lần một con người. Đôi mắt đỏ rực mở ra trong bóng tối, khóa chặt vào hắn.

 

Tiếng gầm vang lên, làm rung chuyển cả phế tích.

 

Noctis không hiểu thứ trước mặt là gì.

Nhưng hắn hiểu rất rõ một điều:

 

👉 Nếu đứng yên, hắn sẽ chết.

 

**CHƯƠNG 2

 

LƯỠI HÁI VÀ BẢN NĂNG**

 

Con quái vật bước thêm một bước.

 

Mặt đất sụp xuống dưới trọng lượng khủng khiếp của nó. Noctis lùi lại theo phản xạ, tim đập mạnh đến mức tưởng như sắp nổ tung. Nhưng kỳ lạ thay, tay hắn không run.

 

Lưỡi hái trong tay nhẹ đi.

 

Không phải vì nó mất trọng lượng, mà vì cơ thể hắn biết phải cầm thế nào.

 

"Không thể nào…"

 

Con quái vật giơ cánh tay lên, giáng xuống như búa tạ.

 

Ngay khoảnh khắc đó, Noctis lăn người sang bên, động tác mượt mà đến mức chính hắn cũng giật mình. Cú đập nện xuống vị trí cũ của hắn, đá vụn bắn tung tóe.

 

Hắn đứng bật dậy.

 

Không suy nghĩ.

Không chiến thuật.

 

Chỉ có một thôi thúc duy nhất:

 

👉 Chém.

 

Noctis vung lưỡi hái.

 

Không có ánh sáng. Không có hiệu ứng. Chỉ là một đường chém thô ráp — nhưng trúng. Lưỡi thép cắm sâu vào lớp da đá, để lại một vết cắt đen sì.

 

Con quái vật gầm lên.

 

Âm thanh ấy không giống đau đớn. Nó giống như bị xúc phạm.

 

Noctis bị hất văng bởi cú quét ngược lại, lăn dài trên mặt đất. Phổi như bị ép cạn không khí. Máu tanh trào lên cổ họng.

 

"Chết tiệt…"

 

Hắn nhận ra một sự thật đáng sợ.

 

👉 Thứ này… không phải thứ hắn có thể thắng bằng sức người bình thường.

 

Ngay lúc ấy, trong đầu hắn vang lên một giọng nói vô cảm.

 

"Xác nhận sinh thể dị giới."

"Xác nhận vật dẫn phù hợp."

 

Noctis mở to mắt.

 

[REAPER SYSTEM – KÍCH HOẠT]

 

**CHƯƠNG 3

 

KẺ GẶT ĐƯỢC CHỌN**

 

Những dòng chữ hiện ra trước mắt hắn.

 

Không phải bằng ánh sáng chói lòa, mà như được khắc thẳng vào nhận thức.

 

Danh xưng: Kẻ Gặt (Reaper)

Trạng thái: Chưa thức tỉnh

Nhiệm vụ: Săn Boss – Sinh tồn

 

Noctis không có thời gian để đọc kỹ.

 

Con quái vật đã lao tới lần nữa.

 

[KỸ NĂNG KHỞI ĐỘNG]

▸ Hắc Trảm

 

Lưỡi hái trong tay hắn rung lên.

 

Noctis vung chém lần nữa — nhưng lần này, không khí bị xé toạc. Một vệt đen kéo dài theo đường lưỡi, chém thẳng vào ngực quái vật.

 

Máu đen bắn ra.

 

Con Boss lùi lại một bước. Chỉ một bước, nhưng đủ để Noctis hiểu:

 

👉 Hắn có thể làm tổn thương nó.

 

Hơi thở hắn dồn dập. Tim đập loạn xạ. Sợ hãi vẫn còn đó, nhưng bên dưới là thứ gì đó khác — sự tỉnh táo lạnh lẽo.

 

"Săn Boss."

 

Từ này lặp lại trong đầu hắn.

 

Noctis siết chặt lưỡi hái.

 

"Nếu đây là cách để sống…"

 

Hắn bước lên.

 

"…thì ta sẽ săn."

 

Bóng của hắn kéo dài trên nền đất vỡ vụn, hòa cùng bóng của lưỡi hái. Trước mặt, con quái vật gầm lên lần nữa, như chấp nhận một kẻ thách thức mới.

 

Cuộc săn đầu tiên —

chính thức bắt đầu. 

More Chapters